Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta, Người còn là một nhà thơ lớn. Trong suốt cuộc đời cách mạng của mình Chủ tịch Hồ Chí Minh làm rất nhiều thơ. Bên cạnh tập Nhật ký trong tù và nhiều bài thơ khác của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Người còn để lại cho chúng ta những bài thơ chúc Tết với biết bao tình cảm ấm áp thương yêu.
Bác Hồ với các anh hùng
và dũng sĩ miền Nam
Đã từ lâu, lặng đi trong thời khắc giao thừa để lắng nghe thơ chúc tết của Bác Hồ đã trở thành tục lệ của đồng bào ta. Từ các cụ già râu tóc bạc phơ đến bầy em nhỏ, tất cả đều cảm thấy lòng lắng dịu khi nghe giọng nói ấm áp, thiết tha của Người đọc thơ chúc tết. Và cả khi Người không còn nữa, Tết đến mọi nhà vẫn ước mong:
Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta, Người còn là một nhà thơ lớn. Trong suốt cuộc đời cách mạng của mình Chủ tịch Hồ Chí Minh làm rất nhiều thơ. Bên cạnh tập Nhật ký trong tù và nhiều bài thơ khác của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Người còn để lại cho chúng ta những bài thơ chúc Tết với biết bao tình cảm ấm áp thương yêu. Bác Hồ với các anh hùng và dũng sĩ miền Nam Đã từ lâu, lặng đi trong thời khắc giao thừa để lắng nghe thơ chúc tết của Bác Hồ đã trở thành tục lệ của đồng bào ta. Từ các cụ già râu tóc bạc phơ đến bầy em nhỏ, tất cả đều cảm thấy lòng lắng dịu khi nghe giọng nói ấm áp, thiết tha của Người đọc thơ chúc tết. Và cả khi Người không còn nữa, Tết đến mọi nhà vẫn ước mong: Bác ơi! Tết đến. Giao thừa đó Vẫn đón nghe thơ Bác mọi lần Ríu rít đàn em vui pháo nổ Tưởng nghìn tay Bác vỗ sang xuân ... (Tố Hữu) Thơ chúc Tết của Bác Hồ gửi đồng bào, cán bộ, chiến sĩ cả nước và kiều bào ta ở nước ngoài thường khen ngợi thành tích của một nǎm công tác và đề ra nhiệm vụ, phương hướng cho nǎm mới, động viên mọi người phấn khởi hǎng hái tiến lên hoàn thành nhiệm vụ mới. Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu tập hợp 22 bài thơ chúc Tết của Chủ tịch Hồ Chí Minh từ nǎm 1942 - 1969 trong tập Hồ Chí Minh "Thơ chúc Tết" do Viện Bảo tàng Hồ Chí Minh biên soạn. THƠ CHÚC TẾT XUÂN NHÂM NGỌ - 1942 Tháng ngày thấm thoát chóng như thoi, Nǎm cũ qua rồi, chúc nǎm mới: Chúc phe xâm lược sẽ diệt vong ! Chúc phe dân chủ sẽ thắng lợi ! Chúc đồng bào ta đoàn kết mau ! Chúc Việt-minh ta càng tấn tới, Chúc toàn quốc ta trong nǎm này Cờ đỏ ngôi sao bay phất phới! Nǎm này là nǎm Tết vẻ vang, Cách mệnh thành công khắp thế giới. THƠ CHÚC TẾT XUÂN ĐINH HỢI - 1947 Cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió, Tiếng kèn kháng chiến vang dậy non sông. Toàn dân kháng chiến, toàn diện kháng chiến, Chí ta đã quyết, lòng ta đã đồng. Tiến lên chiến sĩ! Tiến lên đồng bào! Sức ta đã mạnh, người ta đã đông. Trường kỳ kháng chiến, nhất định thắng lợi! Thống nhất độc lập, nhất định thành công! THƠ CHÚC TẾT XUÂN MẬU TÝ - 1948 Nǎm Hợi đã đi qua, Nǎm Tý vừa bước tới. Gửi lời chúc đồng bào, Kháng chiến được thắng lợi; Toàn dân đại đoàn kết, Cả nước dốc một lòng, Thống nhất chắc chắn được, Độc lập quyết thành công. . THƠ CHÚC TẾT XUÂN CANH DẦN – 1950 Kính chúc đồng bào nǎm mới, Mọi người càng thêm phấm khởi, Toàn dân xung phong thi đua, Đẩy mạnh cuộc chuẩn bị tới, Chuyển mau sang tổng phản công, Kháng chiến nhất định thắng lợi. THƠ CHÚC TẾT XUÂN TÂN MÃO - 1951 Xuân này kháng chiến đã nǎm xuân, Nhiều xuân thắng lợi càng gần thành công. Toàn hǎng hái một lòng Thi đua chuẩn bị, tổng phản công kịp thời. THƠ CHÚC TẾT XUÂN QUÝ TỴ - 1953 Mừng nǎm Thìn vừa qua, Mừng xuân Tỵ đã tới. Mừng phát động nông dân, Mừng hậu phương phấn khởi. Mừng tiền tuyến toàn quân Thi đua chiến thắng mới. Mừng toàn dân kết đoàn, Mừng kháng chiến thắng lợi. Mừng nǎm mới, nhiệm vụ mới, Mừng toàn thể chiến sĩ và đồng bào, Mừng phe dân chủ hoà bình thế giới. THƠ CHÚC TẾT XUÂN KỶ HỢI - 1959 Chúc mừng đồng bào nǎm mới, Đoàn kết thi đua tiến tới, Hoàn thành kế hoạch ba nǎm, Thống nhất nước nhà thắng lợi. THƠ CHÚC TẾT XUÂN TÂN SỬU - 1961 Mừng nǎm mới, mừng xuân mới, Mừng Việt Nam, mừng thế giới! Đường lên hạnh phúc rộng thênh thênh, Kế hoạch 5 nǎm thêm phấn khởi. Chúc miền Bắc hǎng hái thi đua; Chúc miền Nam đoàn kết tiến tới! Chúc hoà bình thống nhất thành công! Chúc chủ nghĩa xã hội thắng lợi! THƠ CHÚC TẾT XUÂN NHÂM DẦN - 1962 Nǎm Dần, mừng Xuân thế giới, Cả nǎm châu phấp phới cờ hồng. Chúc miền Bắc thi đua phấn khởi, Bốn mùa hoa Duyên-hải, Đại-phong. Chúc miền Nam đấu tranh tiến tới, Sức triệu người hơn sóng biển Đông. Chủ nghĩa xã hội càng thắng lợi, Hoà bình thống nhất quyết thành công. THƠ CHÚC TẾT XUÂN ẤT TỴ - 1965 Chào mừng Ất Tỵ xuân nǎm mới, Nhà nước ta vừa tuổi hai mươi, Miền Bắc xây dựng đời sống mới vui tươi, Miền Nam kháng chiến ngày càng tiến tới, Đồng bào hai miền thi đua sôi nổi, Đấu tranh anh dũng, cả nước một lòng, Chủ nghĩa xã hội ngày càng thắng lợi! Hoà bình thống nhất ắt hẳn thành công! THƠ CHÚC TẾT XUÂN ĐINH MÙI - 1967 Xuân về xin có một bài ca, Gửi chúc đồng bào cả nước ta: Chống Mỹ hai miền đều đánh giỏi, Tin mừng thắng trận nở như hoa! THƠ CHÚC TẾT XUÂN KỶ DẬU - 1969 Nǎm qua thắng lợi vẻ vang, Nǎm nay tiền tuyến chắc càng thắng to. Vì độc lập, vì tự do, Đánh cho Mỹ cút, đánh cho nguỵ nhào. Tiến lên! Chiến sĩ, đồng bào, Bắc-Nam sum họp, xuân nào vui hơn! THƠ CHÚC TẾT XUÂN BÍNH TUẤT - 1946 Hỡi các chiến sĩ yêu quí, ... Bao giờ kháng chiến thành công, Chúng ta cùng uống một chung rượu đào. Tết này ta tạm xa nhau, Chắc rằng ta sẽ Tết sau sum vầy. ... Chúc đồng bào: Trong nǎm Bính Tuất mới, Muôn việc đều tiến tới. Kiến quốc mau thành công, Kháng chiến mau thắng lợi. ... Việt Nam độc lập muôn nǎm! THƠ CHÚC TẾT XUÂN KỶ SỬU - 1949 Kháng chiến lại thêm một nǎm mới, Thi đua ái quốc thêm tiến tới. Động viên lực lượng và tinh thần, Kháng chiến càng thêm mau thắng lợi. Người người thi đua. Ngành ngành thi đua. Ngày ngày thi đua. Ta nhất định thắng. Địch nhất định thua. THƠ CHÚC TẾT XUÂN NHÂM THÌN - 1952 Xuân này, xuân nǎm Thìn Kháng chiến vừa sáu nǎm Trường kỳ và gian khổ Chắc thắng trǎm phần trǎm. Chiến sĩ thi giết giặc Đồng bào thi tǎng gia Nǎm mới thi đua mới Thắng lợi ắt về ta. Mấy câu thành thật nôm na, Vừa là kêu gọi, vừa là mừng xuân. THƠ CHÚC TẾT XUÂN GIÁP NGỌ - 1954 Nǎm mới, quân dân ta có hai nhiệm vụ rành rành: - Đẩy mạnh kháng chiến để giành độc lập tự do - Cải cách ruộng đất là công việc rất to Dần dần làm cho người cày có ruộng khỏi lo nghèo nàn. Quân và dân ta nhất trí kết đoàn, Kháng chiến, kiến quốc nhất định hoàn toàn thành công. Hoà bình dân chủ thế giới khắp Nam, Bắc, Tây, Đông. Nǎm mới, thắng lợi càng mới, thành công càng nhiều. THƠ CHÚC TẾT XUÂN BÍNH THÂN - 1956 Thân ái mấy lời chúc Tết: Toàn dân đoàn kết một lòng, Miền Bắc thi đua xây dựng, Miền Nam giữ vững thành đồng, Quyết chí, bền gan phấn đấu, Hoà bình, thống nhất thành công. THƠ CHÚC TẾT XUÂN CANH TÝ - 1960 Mừng Nhà nước ta 15 xuân xanh! Mừng Đảng chúng ta 30 tuổi trẻ! Chúc đồng bào ta đoàn kết thi đua, Xây dựng miền Bắc xã hội chủ nghĩa. Chúc đồng báo ta bền bỉ đấu tranh, Thành đồng miền Nam vững bền mạnh mẽ. Cả nước một lòng, hǎng hái tiến lên, Thống nhất nước nhà, Bắc Nam vui vẻ! THƠ CHÚC TẾT XUÂN QUÝ MÃO - 1963 Mừng nǎm mới, Cố gắng mới, Tiến bộ mới, Chúc Quý Mão là nǎm nhiều thắng lợi! THƠ CHÚC TẾT XUÂN GIÁP THÌN - 1964 Bắc Nam như cội với cành, Anh em ruột thịt, đấu tranh một lòng. Rồi đây thống nhất thành công, Bắc Nam ta lại vui chung một nhà. Mấy lời thân ái nôm na, Vừa là kêu gọi, vừa là mừng xuân. THƠ CHÚC TẾT XUÂN BÍNH NGỌ - 1966 Mừng miền Nam rực rỡ chiến công, Nhiều Dầu Tiếng, Bầu Bàng, Plei Me, Đà Nẵng. Mừng miền Bắc chiến đấu anh hùng, Giặc Mỹ leo thang ngày càng thua nặng. Đồng bào cả nước đoàn kết một lòng, Tiền tuyến hậu phương, toàn dân cố gắng. Thi đua sản xuất chiến đấu xung phong, Chống Mỹ, cứu nước, ta nhất định thắng. THƠ CHÚC TẾT XUÂN MẬU THÂN - 1968 Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua, Thắng trận tin vui khắp nước nhà, Nam Bắc thi đua đánh giặc Mỹ. Tiến lên! Toàn thắng ắt về ta! Th¬ vÒ b¸c hå Hồ Chí Minh Tố Hữu 26-8-1945 Hồ Chí Minh Người lính già Đã quyết chiến hy sinh Cho Việt Nam độc lập Cho thế giới hoà bình! Người đã sống nǎm mươi nǎm vũ bão Vì nhân loại Người quyết dâng xương máu Vì giang sơn Người quyết dứt gia đình! Hồ Chí Minh Người đã quyết Mặc phong ba giá tuyết Mặc gươm súng xiềng gông Làm tên quân cảm tử đi tiên phong Đánh trǎm trận, thề trǎm phen quyết thắng! Bao thất bại dẫu xát lòng cay đắng Hồn vẫn tươi vui, thơm ngát tình đời Bước trường chinh dầu mỏi gối khan hơi Tim gang thép vẫn bừng bừng lửa chiến Cờ đã phất, phải gương cao quyết tiến! Người xông lên Và cả đoàn quân, thừa huyết khí thanh niên Rập bước tiến bên người Cha anh dũng. Tiếng Người thét Mau lên gươm lắp súng! Và cả đoàn quân Đã bao nhiêu nǎm tháng trải phong trần Mắt sáng quắc tay xanh loè mã tấu Vụt ào lên quyết hy sinh chiến đấu Diệt cường quyền! Ôi sức mạnh vô biên! Hồ Chí Minh Hỡi ngọn đuốc thiêng liêng Trên đầu ta, ngọn cờ dân tộc Trǎm thế kỷ trong tên Người: A'i Quốc Bạn muôn đời của thế giới đau thương! Chúng tôi đây Lớp con cháu trên đường Gươm tuốt vỏ, súng cầm tay, xốc tới Ngọn cờ đỏ sao vàng bay phấp phới Nước non Hồng vang dội Tiến quân ca Hồ Chí Minh Người trẻ mãi không già Hồ Chí Minh AMRITA PRITAM (Nữ thi sĩ Ấn Độ) Tố Hữu dịch Đức vua ta nghe nói đó là ai? Thánh nhân đó là ai? Ai đã gỡ chiếc gai dưới chân Chân Người đẹp yên trong giấc mộng tên là cuộc sống! Ai đã giơ cánh tay cứu đỡ những nạn nhân Những nạn nhân của bánh xe đau khổ nghiền nát tấm thân! Một chiếc đèn đất nhỏ nhoi soi chân Qua những con đường khó khǎn đêm tối! Cơn gió thoảng qua chừng như muốn hỏi Muốn hỏi từ Việt Nam dải đất nên thơ! Đó là ai, Người đã lau khô những dòng nước mắt? Dòng nước mắt ở trên nét mặt lịch sử Việt Nam! Trái đất đã mơ giấc mơ đầy hứa hẹn Một giấc mơ vào buổi đêm tàn! Rằng có người đã gieo mầm mống Mầm mắt trời lên trên cánh đồng bầu trời. Hiền hiện đây rồi những bước hoa tươi Những bước chân hoa, trên cành cây thu tàn, sáng Người yêu thương nhân loại là ai đó? Bậc hiền nhân đó là ai? Bác ơi Tố Hữu 6-9-1969 Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa... Chiều nay con chạy về thǎm Bác Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa! Con lại lần theo lối sỏi quen Đến bên thang gác, đứng nhìn lên Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa? Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn! Bác đã đi rồi sao, Bác ơi! Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội Rước Bác vào thǎm, thấy Bác cười! Trái bưởi kia vàng ngọt với ai Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài! Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm Quanh mặt hồ in mây trắng bay... Ôi, phải chi lòng được thảnh thơi Nǎm canh bớt nặng nỗi thương đời Bác ơi, tim Bác mênh mông thế Ôm cả non sông, mọi kiếp người. Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau Nỗi đau dân nước, nỗi nǎm châu Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ Cho hôm nay và cho mai sau... Bác sống như trời đất của ta Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa Tự do cho mỗi đời nô lệ Sữa để em thơ, lụa tặng già Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhà Miền Nam mong Bác, nỗi mong cha Bác nghe từng bước trên tiền tuyến Lắng mỗi tin mừng tiếng súng xa. Bác vui như ánh buổi bình minh Vui mỗi mầm non, trái chín cành Vui tiếng ca ch ... , lòng dân: cụ ở nhà" Hai chén trà khuya sương nhẹ tỏa Một câu "bất biến" (2) dặn phòng xa. ---------------------- (1) Bà Thanh: chị ruột của Bác Hồ, đã từng hoạt động cách mạng trong hàng chục nǎm; có ra thǎm Bác Hồ sau khi Bác ở chiến khu về Hà Nội. Hai chị em trong phút đầu gặp nhau chỉ thốt ra: "Em đó à!" "Chị đó à!" (2) Đêm đó (25-5-1946), cụ Huỳnh có hỏi Bác Hồ về việc nước nên thế nào trong lúc gặp khó khǎn thì Bác Hồ trả lời: "Dĩ bất biến ứng vạn biến". Người đi tìm hình của nước Chế Lan Viên Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác! Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất, Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre. Đêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ? Sóng vỗ dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương! Trời từ đây chẳng xanh màu xứ sở, Xa nước rồi, càng hiểu nước đau thương! Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp Giấc mơ con đè nát cuộc đời con! Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp! Một mái nhà yêu rủ bóng xuống tâm hồn. Trǎm cơn mơ không chống nổi một đêm dày Ta lại mặc cho mưa tuôn và gió thổi Lòng ta thành con rối Cho cuộc đời giật dây! Quanh hồ Gươm không ai bàn chuyện vua Lê Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ Hiểu sao hết những tấm lòng lãnh tụ Tìm đường đi cho dân tộc theo đi. Hiểu sao hết Người đi tìm hình của Nước Không phải hình một bài thơ đá tạc nên người Một góc quê hương, nửa đời quen thuộc, Hay một đấng vô hình sương khói xa xôi... Mà hình đất nước hoặc còn hoặc mất Sắc vàng nghìn xưa, sắc đỏ tương lai Thế đi đứng của toàn dân tộc Một cách vinh hoa cho hai mươi lǎm triệu con người. Có nhớ chǎng, hỡi gió rét thành Ba Lê? Một viên gạch hồng, Bác chống lại cả một mùa bǎng giá Và sương mù thành Luân Đôn, ngươi có nhớ Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya? Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mỹ, châu Phi, Những đất tự do, những trời nô lệ, Những con đường cách mạng đang tìm đi. Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà ấn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốc Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa. Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây? Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử? Bao giờ dải Trường Sơn bừng tỉnh giấc ngủ Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây? Rồi cờ sẽ ra sao? Tiếng hát sẽ ra sao? Nụ cười sẽ ra sao?... Ơi, độc lập! Xanh biếc mấy là trời xanh Tổ quốc Khi tự do về chói ở trên đầu. Kìa mặt trời Nga bừng chói ở phương Đông Cây cay đắng đã ra mùa quả ngọt Người cay đắng đã chia phần hạnh phúc Sao vàng bay theo liềm búa công nông. Luận cương đến với Bác Hồ. Và Người đã khóc Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lênin. Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp Tưởng bên ngoài, đất nước đợi mong tin. Bác reo lên một mình như nói cùng dân tộc: "Cơm áo là đây! Hạnh phúc đây rồi!" Hình của Đảng lồng trong hình của Nước. Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười, Bác thấy: Dân ta bưng bát cơm mồ hôi nước mắt Ruộng theo trâu về lại với người cày Mỏ thiếc, hầm than, rừng vàng, biển bạc... Không còn người bỏ xác bên đường ray. Giặc đuổi xong rồi. Trời xanh thành tiếng hát Điện theo trǎng vào phòng ngủ công nhân Những keó quê mùa đã thành trí thức Tǎm tối cần lao nay hóa những anh hùng. Nước Việt Nam nghìn nǎm Đinh, Lý, Trần, Lê Thành nước Việt nhân dân trong mát suối Mái rạ nghìn nǎm hồng thay sắc ngói Những đời thường cũng có bóng hoa che. Ôi! Đường đến với Lênin là đường về Tổ quốc Tuyết Matxcơva sáng ấy lạh trǎm lần Trong tuyết trắng như đọng nhiều nước mắt Lênin mất rồi! Nhưng Bác chẳng dừng chân. Luận cương của Lênin theo Người về quê Việt Biên giới còn xa. Nhưng Bác thấy đã đến rồi Kìa! Bóng Bác đang hôn lên hòn đất Lắng nghe trong màu hồng, hình đất nước phôi thai. Nổi trống đồng non nước Việt Nam ơi! Trích Lữ Huy Nguyên 1976 Hành quân "Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào" Tiếng xe xích rùng rùng sức bão Cờ Mặt trận bay trên tháp pháo Thơ Bác dồn thêm sức chiến xa. Những tháng, nǎm, heo hút giữa rừng già Con đường nhỏ, chân người xen dấu hổ Vệt khắc cây mở lối mòn bữa đó Giờ thênh thang đại lộ Hồ Chí Minh Mới nǎm nào mắc võng giữa rừng xanh Tiếng nai gộ còn làm ta ngơ ngác Đang cơn sốt mở dài nghe thơ Bác: "Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua". Bác Hồ ơi! Toàn thắng đã về ta Kính dâng Bác một mùa sen lịch sử Các mũi tiến công như cánh hoa tung nở Hương Tháng Nǎm thơm mát dạ Người. Đã về ta toàn vẹn đất trời Từ con sông nǎm nào đưa tiễn Bác Các cỗ pháo gầm lên tấu nhạc Nổi trống đồng! Non nước Việt Nam ơi! Trở về Sau bao nǎm khắc nghiệt sống trên rừng Vị môn thục còn đằm trong kỷ niệm Đáy ba lô vẫn giữ gìn nếp võng Sợi dây dù cuốn gọn giắt ngang lưng Sải bước chân đi giữa phố phường đông Dòng đại lộ gợi nhớ màu con thác Dưới chân ta đôi dép mòn vẹt gót Niềm tự hào bao nǎm tháng gian lao Xe vút nhanh như từng trận mưa rào Hanh hao nắng nhớ rừng trưa bóng rợp Rừng sǎng leó, rừng lim, rừng khộp... Những cánh rừng trên một neóo Trường Sơn. Trước quân thù lòng chất chứa hờn cǎm Để bùng nổ niềm vui này trọn vẹn Đi dép cao su, làm nên nghiệp lớn Đôi dép này xưa Bác vẫn từng đi Thành phố mang tên Người, sau dằng dặc phân ly Giờ đoàn tụ cuộc đời như treó lại Sài Gòn ơi! lòng vui khẽ gọi Ta đã về sau những tháng, nǎm xa Ta đã về trong nhịp Tiến quân ca Nơi Bác Hồ ra đi cho hôm nay ta đến "Hòn ngọc Viễn Đông" sáng ngời bốn biển Nổi trống đồng! Non nước Việt Nam ơi Thấm trong di chúc Vũ Quần Phương 12-196912-1969 Suốt một đời Bác đã nghĩ về ta Đến phút cuối tim Bác trào lên bút Chữ xô dòng, lòng Bác buốt thương dân. Ôi miền Nam không kịp nữa về thǎm Nỗi nhớ tỏa trên mọi nhà mọi ngõ, Phút chia biệt Bác nói lời đoàn tụ Câu dặn dò nghe ấm vị hàn huyên. Bác đi rồi còn trao lại niềm tin Con không khóc, nhưng cứ trào nước mắt "... đến ngày đó, tôi sẽ đi khắp hai miền Nam Bắc" (1) Bác Hồ ơi! Ngày đó chẳng còn xa Ai ngờ đâu, tháng 9 mồng 3... Quá thương đời và lo nỗi dân đau, Bác cố tránh nói những lời ly biệt Mượn câu thơ để khuây lòng thương tiếc. Ôi lòng Người đo sao hết mông mênh Nghĩ việc gì Bác cũng nghĩ từ dân Nói về Đảng cũng vì dân mà nói, Nước còn giặc, dân còn khi lạnh đói Bác đắng lòng trong mỗi miếng cơm ǎn, Thắng quân thù dẫu phải mấy mươi nǎm Nhưng hạt thóc rụng giữa đồng Bác tiếc. Nguồn biển lớn uống muôn đời không hết Vẫn kính nhường từng hạt nước trong sông. Bác Hồ ơi! Vị muối mặn con ǎn Đã kết đậm bao tình thương của Bác, Manh áo ấm con mặc khi trở rét Đã dệt vào trǎm mối Bác lo toan. Phút giã từ trong ánh mắt đǎm đǎm Nỗi ưu ái lại trào lên lần chót: Hãy giữ đức cho trong, giữ lòng cho khiết Sống kiệm cần, tương kết tương thân... Ôi giọng Người hiền như giọng cha ông Cứ mộc mạc mà thấm vào mãi mãi, Con nghe Bác hiểu thêm tầm thời đại Sáng thêm lòng nhân ái Việt Nam ta. Trọn một đời Bác chung thủy gần xa Trǎm ơn nghĩa luôn nặng đằm bên dạ. Lời vĩnh biệt đã thành lời cảm tạ Giọng khiêm nhường ôm bốn bể anh em. Thế kỷ này đâu phải đã bình yên Trái tim lớn nặng niềm đau mặt đất. Tình bè bạn, phút ra đi, còn nhắc Dao cắt lòng nhưng vẫn ngập yêu tin. Lần đầu tiên Bác nói đến niềm riêng, Cả nước khóc nghe những lời dặn cuối. Ôi trời rộng và núi cao vời vợi Sông biển nào sánh được Bác thương ta! Bữa cơm ǎn vẫn quen nhút quen cà, Lúc nhắm mắt xin dâng đừng tang chế. Ôi tim Bác sao mà mênh mông thế! Gương trong ngần cho muôn thuở cùng soi. Triệu lòng người cùng cất gọi: Bác ơi! "Muôn vàn tình thương yêu" Bác gửi lại trong lời Chúng con đọc nghẹn ngào thấm thía Tay Bác yếu không còn đều nét chữ Tim Bác đập vẫn đồng bào đồng chí Giây cuối cùng Bác vẫn gánh lo toan. Bác Hồ ơi xin Bác cứ yên tâm! Lời Bác dặn chúng con xin nguyện ước. Mỗi giọt lệ thấm xuống dòng Di chúc. Một lời nguyền vang đến suốt mai sau. ------------------- (1) Trích trong di chúc Trǎm nǎm nhớ một chuyến đò Thanh Tịnh Tháng 9 nǎm 1969 Nhớ một tối giữa rừng Việt Bắc Được xuống đò theo Bác sang ngang Núi xe viền ánh trǎng vàng Có đôi mắt sáng điểm màn trời sao. Đó là Bác mà nào biết trước Tưởng cụ già miền ngược sang sông Dao rừng cài gọn bên hông Gậy song cắp nách, túi vòng qua vai. Gần cập bến, nước lay sóng dựng Đò tròng trành tôi đứng nghiêng nghiêng Cụ già dáng rất dịu hiền Đưa tay tôi vịn, tôi vin vững dần. Khi biết bác, Bác lần đi khuất Phía mé rừng phảng phất mưa bay Tần ngần nhìn vọng hàng cây Âậm ran, da thịt hơi tay của Người. Chuyện cũ đã hai mươi nǎm trước Còn dạt dào sóng nước sông Lô Trǎm nǎm nhớ một chuyến đò Chênh vênh lại được Bác Hồ cầm tay. Viếng lǎng Bác Viễn Phương 4-19764-1976 Con ở miền Nam ra thǎm lǎng Bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát Ôi! hàng tre xanh xanh Việt Nam Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng. Ngày ngày mặt trời đi qua trên lǎng Thấy một mặt trời trong lǎng đất đỏ Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân... Bác nằm trong giấc ngủ bình yên Giữa một vầng trǎng sáng dịu hiền Vẫn biết trời xanh là mãi mãi Mà sao nghe nhói ở trong tim! Mai về miền Nam, thương trào nước mắt Muốn làm con chim hót quanh lǎng Bác Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây Muốn là cây tre trung hiếu chốn này. Hồ Chí Minh Prékimala Mak - Dân tộc Châu Ro Kính dâng Bác với tất cả tấm lòng biết ơn của người Thượng Khi viết tới Hồ Chí Minh Người Ê-Đê, người Xê-đǎng, người Châu-Ro, người Gia-rai, người Ba-na... Không dùng bút, dùng giấy, dùng mực Mà rủ nhau vô rừng đào cây xachk-lang (1) Về mài thay bút, thay mực Đời trước, đời sau chuyền nhau viết mãi Viết về Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh, Người là con sông lớn Người là mặt trời Người là mặt trǎng. Mùa lạnh nhắc tới Hồ Chí Minh cái bụng ấm Mùa nắng nhắc tới Hồ Chí Minh mây thêu mặt trời hồng Mùa thu nhắc tới Hồ Chí Minh mây lắng, trời trong. Mùa xuân nhắc tới Hồ Chí Minh cây cỏ đơm nhựa trổ bông. Nói tới Hồ Chí Minh Người Chàm, người H'rê, người Mơ-nông... Không có lời nói nổi với lòng mình Chỉ biết gói trong cái bụng. Khi hát ca ngợi Hồ Chí Minh Người Thượng mình chưa có bài ca để hát. Chưa có đàn để đệm Phải mượn: Gió thổi lá cây to, cây nhỏ Chim đrao, chim kơ-tia, chim nhông. Nhờ sông bé, sông to Nhờ rẫy lúa, nhờ thác cao Nhờ sóng vỗ mạn đò... Đất nước mình Nhiều cây cao, cây thấp Nhiều cây to, cây nhỏ Nhiều sông dài, biển rộng... Chẳng có sông núi, cây nào lớn bằng Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh Ôi! Người đó thiệt tình lớn quá! Người là đất nước dạt dào bất diệt, Người là gang, là thép Đôi mắt Người hào quang rất đẹp Người, hải đǎng của con tàu mặt biển Người, niềm tin hy vọng và sự sang giàu của đồng bào Thượng chúng tôi... -------------------- (1) Một loại cây có màu mực đen rất đẹp như mực tàu.
Tài liệu đính kèm: