Đề1. Hãy tả trường em trước buổi học.
“Lan ơi! Dậy đi, chúng mình cùng đi học nào”, đó là tiếng gọi của Thảo. Em nghĩ thầm “Sao hôm nay nó gọi mình đi học sớm thế nhỉ, mới 6 giờ 40 phút thôi mà”. Tuy vậy, nhưng em vẫn cùng Thảo đến trường.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như một trái đào chín mọng khổng lồ. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dãn bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Các dãy nhà quay mặt vào nhau, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Những tia nắng ấm áp chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Bác đa già đang giơ tay đón chào học sinh. Những loài cây đung đưa trong gió. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Trong mỗi lớp học, học sinh cũng xem lại bài đã chuẩn bị. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.
Đề1. Hãy tả trường em trước buổi học. “Lan ơi! Dậy đi, chúng mình cùng đi học nào”, đó là tiếng gọi của Thảo. Em nghĩ thầm “Sao hôm nay nó gọi mình đi học sớm thế nhỉ, mới 6 giờ 40 phút thôi mà”. Tuy vậy, nhưng em vẫn cùng Thảo đến trường. Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như một trái đào chín mọng khổng lồ. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dãn bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Các dãy nhà quay mặt vào nhau, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Những tia nắng ấm áp chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Bác đa già đang giơ tay đón chào học sinh. Những loài cây đung đưa trong gió. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Trong mỗi lớp học, học sinh cũng xem lại bài đã chuẩn bị. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang. Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ. ↓ ↓ Đề 2: Tả quang cảnh trường em trước buổi học. Đi trên con đường chính tấp nập người qua lại, nếu để ý bạn sẽ thấy ngôi trường Tiểu học Ân của tôi. Hôm nay đến phiên tôi trực nhật nên tôi đến sớm. Trường tôi nằm trên một khu đất không rộng cho lắm. Cổng trường rộng, có hai cột đá cao to. Phía trên là tấm bỉên màu xanh dương, nổi bật hàng chữ “ Trường tiểu học Ân . ” màu đỏ tươi. Phía dưới hàng chữ là địa chỉ và số điện thoại của trường . Qua khỏi cổng trường là con đường khá rộng, dài khoảng hơn chục mét. Bên trái là bức tường ngăn cách với trường Trung học cơ sở Ân, bên phải là dãy nhà chờ cho phụ huynh đưa đón học sinh. Vào sâu bên trong bạn sẽ thấy sân trường bằng bê tông hình chữ nhật rộng, trên có kẻ các ô vuông ngay ngắn. Trên sân còn có các cây toả bóng mát được đặt trong các chậu bằng đá hình chiếc lá. Chính giữa là sân khấu, nơi diễn ra các buổi văn nghệ đầy hứng thú. Bên cạnh là cột cờ với lá cờ đang phần phật tung bay trong gió. Các dãy lớp học đều được quét vôi màu vàng . mỗi tầng gồm nhiều lớp học giống nhau, đều có hai cửa ra vào và bốn cửa sổ . Phía trên là tấm biển ghi tên lớp. Dù vậy tôi vẫn yêu lớp tôi hơn. Ở đây tôi được vui chơi với bạn bè và các thầy cô giáo. Các phòng Đoàn đội, Hiệu phó được bố trí ở dãy nhà vuông góc với dạy nhà học. Nhà trường còn xây thêm hai phòng chức năng là thư viện và phòng máy tính. Thư viện cung cấp cho chúng em các cuốn truyện hay, tài liệu học tập rất bổ ích. Phòng máy tính giúp cho các buổi học thêm sôi nổi . Những ngày nghỉ hè, tôi rất nhớ trường, nhớ lớp, nhớ các bạn bè thầy cô. Mai sau, dù đi đâu xa nhưng ngôi trường Tiểu học Ân sẽ mãi in đậm trong trí nhớ của tôi . Đề 3: Tả vẻ đẹp sân trường của em. Mỗi khi đến trường, thì nơi đầu tiên em đứng để nhìn là sân trường em. Sân trường em tuy nhỏ, nhưng trồng bao nhiêu là cây. Những cây cao được trồng trong bồn cây có gạch đỏ bao quanh nổi trên những ô gạch của sân trường thật là đẹp! Trồng dọc sân trường là một hàng cây cao và xanh. Cây đa cổ kính, trầm tư như một cụ già mãn chiều xế bóng. Cây hoa sữa lá xanh non, dáng gầy gầy, xương xương. Cây bàng cao cao, lá xanh màu ngọc bích. Cây phượng nở từng chùm hoa đỏ thắm...Gần dãy lớp học là một hàng cây khác, được trồng thành hai bồn. Mỗi bồn ba cây cau lùn. Lá cau xanh mát, mỗi khi gió thổi lá cây chạm vào nhau thành một dàn hợp xướng tuyệt vời. Hàng cau tạo cho em một cảm giác thoải mái, nghe thật vui tai! Còn gần cổng trường là bác tường ngăn cách giữa trường em và trường bên cạnh. Chiếc áo của bác được bàn tay người thợ sơn lên những cảnh đẹp như: cảnh hồ Gươm, Văn Miếu, những bồn hoa ở công viên...Gần đó là khu vui chơi của chúng em. Những chiếc xích đu, bập bênh, cầu thăng bằng... được sơn lên nhiều màu sắc trông rất đẹp. Em thường học và vui chơi ở đây. Nơi đây đã lưu giữ những kỉ niệm tuổi học trò của em. Đề 4: Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi. Cả lớp đang chăm chú nghe cô giáo giảng bài. Ngoài sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi cô giáo vừa kết thúc bài giảng, ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên giòn giã. chúng em đứng dậy chào cô rồi ùa ra khỏi lớp. Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Trên sân trường, các bạn tổ chức nhiều trò chơi rất vui, nào là kéo co, bắn bi, mèo đuổi chuột... Giữa sân trường, Hùng và Thắng chơi đá cầu thật hay. Hùng tâng cầu lên. Quả cầu xanh xoay tròn, bay vun vút, hạ xuống chân Thắng. Thắng đưa cầu lên rồi đá ngược trở lại phía Hùng. Quả cầu bay lên, hạ xuống như nhảy múa trên đôi chân khéo léo của hai bạn. Bỗng nhanh thoăn thoắt, Hùng đá mạnh quả cầu qua người Thắng làm Thắng không đỡ kịp. Hùng reo lên "Ha ha, thắng rồi". Nhóm của Lan thật nhanh trí khi chọn chỗ bóng mát dưới cây đa để chơi nhảy dây. Qua từng vòng thi, dĩ nhiên đội trưởng Lan giành chiến thắng rồi. Lan nhảy thật nhanh và nhịp nhàng, đến nỗi chỉ thấy loáng thoáng sợi dây và tiếng vun vút. Bạn nào cũng nhìn Lan bằng con mắt thán phục. Dưới gốc cây phượng, mấy em lớp một kia xem mẩu chuyện gì vui lắm nên cùng cười rúc rích. ở một góc sân ttrường, trò mèo đuổi chuột thật sôi nổi. Chú chuột luồn qua cây cọ rồi lại nhảy qua đám bắn bi thật lành nghề, làm chú mèo khổ sở cứ chạy theo mãi mệt bở hơi tai. Mấy em xung quanh reo hò cổ vũ rồi lại nhảy cẫng cả lên. chưa phân được thắng bại thì bỗng "tùng, tùng, tùng", trống báo hết giờ chơi đã điểm. Chúng em nhanh chóng xếp hàng tập thể dục rồi vào lớp. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, rạng rỡ, nhưng nhiều bạn tỏ vẻ luyến tiếc. Các bạn còn hẹn nhau: "Mai chơi tiếp nhé!" Không khí yên tĩnh trở lại trên sân trường. Giờ ra chơi tuy ngắn nhưng nó thật bổ ích, luôn giúp chúng em thoải mái để vào học tốt hơn. Đề 5: Em hãy tả quang cảnh buổi lễ chào cờ đầu tuần của trường em. Thế là đã đến thứ hai rồi ! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chúc, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ. Trời hôm nay thật là đẹp ! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, các em đã có mặt đông đủ. Oa ! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của áo đồng phục, màu đem của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn quàng đỏ luôn mang trên vai các bạn đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, Thầy tổng phụ trách,thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng! Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của thầy tổng phụ trách từ loa vang lên: “ Mời các thầy cô giáo và toàn thể các em học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “ Nghiêm ! Chào cờChào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên “ Quốc ca”. “ Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tồ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “ Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Thầy tổng phụ trách nói: “ Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên! “ Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt thi đua. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp. Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em. Đề 6: Tả một cơn mưa. Một buổi chiều, có những đám mây lạ bay về. Những đám mây lớn và nặng trĩu, đặc xịt bao chùm cả một vùng trời. Gió bỗng nổi lên mang theo hơi nước lạnh đến gai cả người. Mưa đã xuống rồi. “ Lẹt đẹt lẹt đẹt”. Tiếng mưa rơi xuống mái tôn hiên nhà nghe thật chát chúa như những tiếng viên đá nhỏ rơi từ trên cao xuống. Mưa to dần đến xối xả, ngoài sân bắt đầu nổi những quả bong bóng trắng xoá. Người đi đường tranh nhau tìm chỗ tránh mưa. Con mèo bị ướt lướt thướt vội lao vút vào trong nhà để trú mưa. Nước xiên xuống các bụi cây, những cành lá vẫy tai run rẩy. Bỗng có một ánh chớp như cắt ngang bầu trời kèm theo tiếng sấm đùng đùng. Gió thổi mạnh càng làm cơn mưa ngày một to hơn. Lại một tiếng sấm nữa như phá tan khoảng không ra từng mảnh. Ở bên góc nhà mưa xối từ trên trần xuống giống như thác đổ, nước bắn tung toé tạo ra những chùm pháo hoa lớn trông rất đẹp. Gió lại tiếp tục thổi, mưa ngớt dần kèm theo vài tiếng sấm nhỏ xa xa. Trên bầu trời, bảy sắc cầu vồng xuất hiện trông thật đẹp mắt. Bầu trời lúc này rất sáng và mát mẻ. Trên cây mấy chú chim chào mào thi nhau hót nghe thật vui tai. Sau cơn mưa, dường như cảnh vật được tiếp thêm sức sống. Làm cho con người cảm thấy sảng khoái dễ chịu hơn rất nhiều. Cơn mưa thật là kì diệu, thật là tuyệt vời. Đề 7: Tả cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng. Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng. Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng. Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng ... trong đôi vuốt sắc nhọn của mướp rồi. Mỗi lần như vậy em thưởng cho chú một con cá vàng ươm. Bình thường, mèo nằm nghỉ, phơi nắng bộ lông mượt mà. Chú lấy chân vuốt râu, rửa mặt. Cái đuôi quặp ở bên mình. Chú mèo rất thích em vuốt ve cái cổ mềm của chú. Chú ta lim dim mắt, kêu " meo... meo..." khe khẽ. Nhờ chú mèo mà nhà em đỡ lũ chuột nhắt quậy phá. Em và mọi người trong nhà đều yêu mến chú. Đề 27: Em hãy tả một con vật nuôi trong nhà (con gà trống) “Ò ó o...o...” Tiếng gáy to vang vọng của chú gà trống nhà em đấy. Chú đánh thức mọi người dậy - một ngày mới bắt đầu. Chú gà trống trông thật oai vệ. Thân hình cường tráng như võ sĩ trên lễ đài. Chú khoác trên mình tấm áo lông sặc sỡ, nhiều màu, bóng mượt như bôi mỡ. Lông cườm ở cổ đỏ tía. Đầu chú tròn bằng nắm tay, trên đội một chiếc vương miện đỏ chót. Mỏ hơi khoằm xuống, cứng như thép. Mắt tròn long lanh như nước. Đôi cánh cứng cáp như hai mảnh vỏ trai úp lại. Hai chân vàng bóng, bới đất tìm giun rất tài. Mỗi chân chú có một cái cựa dài nhọn hoắt chìa ra. Chùm lông đuôi vồng cong như cầu vồng bẩy sắc. Chú gà trống thật đẹp mã. Hằng ngày vào sáng sớm tinh mơ, chú từ chuồng nhảy ra, phóng lên cành bưởi đứng gáy. Chú vươn cái cổ đủ màu sắc và xoà cánh ra vỗ phành phạch rồi chú gáy một tràng dài, vang xa làm các con vật phải im lặng. Nghe tiếng gáy của chú, cây cối tưng bừng xoè lá đón ánh nắng mặt trời. Chim ca lích rích trong vòm lá. Sau nhiệm vụ báo thức của mình, chú ta nhảy xuống chạy đi kiếm mồi. Chú đến bên sân mổ lia lịa những hạt thóc mà bà tung ra. Chú gà trống làm việc rất cần mẫn và đúng giờ. Chính vì thế, chú được coi là chiếc đồng hồ báo thức. Cả nhà em đều yêu quí chú. Đề 28: Hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện em đã đọc Trong truyện Tấm Cám, Tấm là cô gái vừa đẹp người vừa đẹp nết. Cô Tấm có dáng người thon thả, đôi bàn tay búp măng và đôi chân nhỏ xinh xinh. Khuôn mặt trái xoan trong sáng và hiền hậu. Đôi lông mày lá liễu, cùng đôi mắt bồ câu . Mái tóc đen óng ả lại mềm mại như những sợi tơ buông xõa đến quá vai. Mũi không cao nhưng hợp với khuôn mặt. Hàm răng trắng như mây lại được điểm bằng một chiếc răng khểnh, mỗi lần cô cười rất duyên dáng. Đôi má bầu bầu, với làn da trắng hồng. Trông cô đẹp như nàng tiên, khi cô mặc quần áo, lấy từ mấy lọ xương cá Bống chôn dưới chân giường để đi trẩy hội. Lúc nghèo khổ, cũng như lúc là vợ vua. Cô Tấm luôn giữ bản chất cần cù, chịu thương chịu khó của người lao động. Trong cung cô vẫn giặt quần áo cho vua. Khi về giỗ mẹ, Tấm vẫn leo lên cây cau hái quả để cúng. Bị mẹ con Cám hại chết, nhưng con người hiền lành, hiếu nghĩa đôn hậu ấy đã đấu tranh quyết liệt và sau cùng đã được trở về bên vua. Cô Tấm xinh đẹp, dịu hiền, chân chất dịu thương , chịu khó. Cô bền bỉ dành lại hạnh phúc. Cô Tấm đẹp người đẹp nết ấy là hình ảnh cho người dân Việt Nam của chúng ta. Đề 29: Kể lại một câu chuyện cổ tích mà em biết theo lời một nhân vật trong câu chuyện đó. Tôi là Hươu, cũng như Nai, Hoẵng, Thỏ trên đầu chỉ có hai cái tai mềm mại. Nhưng so với các bạn thì tôi là nhút nhát nhất. Cái gì tôi cũng sợ: Sợ bóng tối, sợ cả thú dữ nữa. Tuy vậy, bạn bè ai cũng quý tôi vì tôi chăm chỉ, tốt bụng. Hôm trước, nghe tin bác gấu ốm nặng, tôi đã xin mẹ cho đến thăm bác. Đến nơi, tôi nghe trong hơi thở yếu ớt: - Bệnh của bác nặng lắm. Chỉ có là Thảo Huyền mọc ở khe núi sâu mới chữa được. Tôi nhanh nhảu đáp: - Cháu chạy nhanh như tên bay, để cháu vào rừng lấy lá thuốc cho bác. Không đợi bác Gấu nói gì, tôi vội chào bác và lên đường ngay. Nhưng đường rừng hiểm trở, rất nhiều thú dữ, tôi bắt đầu thấy run. Khi bóng tối tràn xuống cả khu rừng, tôi lại càng sợ. Tôi nép vào một gốc cây khác.Thần cây hiện lên hỏi: - Tại sao cháu khóc? Cháu bị lạc mẹ à? - Dạ không ạ. Cháu muốn đi vào khe núi để lấy lá Thảo Huyền về cho bác Gấu. Nhưng rừng thì rộng, có bao nhiêu thú dữ nên cháu sợ lắm. - Sợ thì cháu hãy mau quay về nhà đi! - Nhưng cháu thương bác Gấu lắm. Không có thuốc bác ấy chết mất. Thần cây ân cần: - Cháu là một đứa trẻ có tấm lòng nhân hậu. Đây ta cho cháu những cành cây khoẻ khắn của ta. Cháu hãy đội lên đầu, cháu sẽ có thêm sức mạnh. Tôi rối rít cảm ơn Thần cây rồi lên đường. Tôi băng qua suối, qua đèo mà không sợ thú dữ hay bóng đêm nữa. Khi tôi đem lá thuốc về, trời cũng rạng sáng. Tôi thấy muông thú trong rừng đang ngồi vây quanh bác Gấu. Tôi vội đưa lá thuốc cho bác nhai. Thật kỳ diệu, chỉ trong ít phút bác gấu đã khoẻ lại. Tất cả muông thú có mặt đều hỏi: - Cây thuốc gì mà quý đến thế hở bác? - Thuốc quý nhưng tấm lòng của Hươu còn quý hơn nhiều. Chính Hươu đã cứu bác đấy - Bác gấu ôn tồn nói. Khi ấy, tất cả mới để ý đến tôi. Và ai cũng ngạc nhiên khi thấy trên đầu tôi là những cành cây vững chắc. Tôi kể lại đầu đuôi câu chuyện khi gặp Thần cây cho mọi người nghe. Và kỳ lạ chưa, cái cành cây trên đầu tôi đã dính chặt từ bao giờ. Mẹ tôi vuốt ve món quà Thần cây tặng cho tôi và gọi đó là Sừng Hươu. Từ đó, loài Hươu chúng tôi luôn mang sừng trên đầu để chống lại thú dữ và tôi chẳng còn nhút nhát như trước nữa. Đề 30: Em hãy tả lại buổi sum họp của gia đình em hoặc gia đình em quen biết. Tết năm ngoái, bố mẹ về thăm hai chị em tôi. Cả gia đình tôi lại được ngồi bên nhau trò chuyện thân mật sau một thời gian dài xa cách. Cả nhà dang ngồi uống trà, đón tết trong phòng khách. ánh đèn nê ông toả ánh sáng xanh dịu. chiếc tủ đứng bằng gỗ cẩm ly được đánh véc ni láng bóng như mặt gương, nổi bật các đường vân như những nét hoa văn kì ảo. ấm trà nóng bốc hương sen nghi ngút bên cạnh đĩa bánh mứt thơm ngon. Cây hoa đào với muôn ngàn cánh hoa nở rộ vẫy chào năm mới. đồ dùng trong nhà được mẹ tôi sắp xếp rất gọn gàng. Mẹ lấy trong va ly ra hai chiếc hộp quà xinh xắn. Ba nói: - Nào! hai chị em con mở ra xem bố mẹ mua tặng món quà gì? - À! Đó chính là một chú thỏ bông ngộ nghĩnh mà tôi mong có được nó từ bấy lâu nay. Bà tôi mang ra một gói kẹo đưa cho hai chị em tôi: - Hai cháu ăn xong nhớ đánh răng kẻo bị sún thì khổ. Bé Long chen vào quả quyết: - Long thương bà này, thương ba, mẹ, chị My và ...cô Hiền nữa. Vừa nói Long vừa giơ ngón tay ra đếm làm cho cả nhà phì cười. Ba hỏi với giọng nói sao mà ấm áp quá. - Thế năm nay con có được giấy khen không? Tôi thưa với bố và khoe tấm giấy khen: - Có ạ! Bố xoa đầu tôi cười: - Tốt lắm! Cố học giỏi cho mẹ và ba mừng nhé con. Mẹ nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, chứa đựng cả một biển trời yêu thương dành cho tôi. Mẹ nở một nụ cười kín đáo, một niềm vui khôn tả. Trên ti vi chiếu chương trình đón tết. A! ở hồ Gươm đang bắn pháo hoa đẹp quá! Đêm giao thừa đó, cả gia đình tôi quây quần bên nhau suốt đêm. Cứ năm nào cũng thế, gia đình tôi luôn có được những giờ phút sum họp thật vui vẻ, đầm ấm. Hai chị em tôi thật hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong vòng tay yêu thương của ba mẹ. 20 điều cần ghi nhớ của người giáo viên chủ nhiệm lớp. 1. Hãy vui cùng những thành tích nhỏ bé của học trò và hãy chia sẻ tất cả những thất bại của chúng. 2. Bạn là người rất gần gũi với học trò, vì thế hãy cố gắng để chúng luôn cởi mở với bạn. Hãy vừa là bạn vừa là thầy của chúng. 3. Đừng ngại thừa nhận với học trò là mình không biết về một vấn đề nào đó. Hãy cùng chúng tìm câu trả lời. 4. Hãy cố gắng khơi dậy sự tự tin trong mỗi em học sinh. Khi đó chúng sẽ đạt tới nhiều đỉnh cao trong học tập. 5. Đừng đòi hỏi một “kỉ luật lí tưởng” trong giờ học. Bạn đừng độc đoán quá, hãy nhớ rằng giờ học là một phần cuộc sống của đứa trẻ, vì vậy đừng làm cho giờ học gò bó quá, cứng nhắc quá. Qua mỗi giờ học đứa trẻ cần trở thành một nhân cách cởi mở, say mê, sáng tạo và phát triển toàn diện. 6. Hãy cố gắng để giờ giảng của bạn không khuôn mẫu quá, chuẩn mực quá. Tuyệt vời nhất là trong mỗi giờ học đều có những “phát minh” nho nhỏ được diễn ra, những chân lí nho nhỏ được phát hiện, những đỉnh cao trí thức được chinh phục và những cuộc tìm kiếm được bắt đầu. 7. Các cuộc gặp gỡ với phụ huynh học sinh cần thiết thực và hiệu quả. Mỗi buổi họp phụ huynh là dịp để bạn cung cấp thêm cho họ những kiến thức về tâm lí, sư phạm, về quá trình học tập của trẻ. 8. Hãy bước vào lớp với nụ cười. Khi học trò chào, hãy nhìn vào mắt từng em để hiểu được tâm trạng của em, vui thì chia vui, buồn thì động viên. 9. Hãy luôn ghi nhớ: Học trò không phải là một chiếc bình cần đổ đầy kiến thức, các em là những ngọn đuốc cần được thắp lên. 10. Điểm kém ảnh hưởng không tốt đến việc hình thành nhân cách của học trò. Bạn hãy cố gắng chừng nào có thể để tránh cho các em điểm kém. Hãy tìm cách khác để khắc phục tình trạng này. 11. Mỗi bài giảng của bạn phải là một bước tiến, dù là rất nhỏ, về phía trước trong việc khám phá tri thức. Học sinh cần phải vượt qua những khó khăn trong việc tiếp thu kiến thức và bạn hãy tính toán sao cho mức độ của những khó khăn đó thật phù hợp. 12. Đừng tìm những con đường dễ dàng nhất trong việc giảng dạy. Như thế học trò sẽ lười suy nghĩ, bạn cần làm cho chúng thấy việc học là lao động thực sự. Điều quan trọng nhất là bạn phải luôn khích lệ, luôn ở bên chúng khi khó khăn. 13. Nếu phải cân nhắc giữa hai điểm số khi cho điểm học sinh thì bạn hãy chọn điểm cao hơn. Hãy chắp cho đứa trẻ đôi cánh, hãy tin ở em, cho em hi vọng. 14. Không cần che giấu tình cảm của mình với các em, nhưng tuyệt đối tránh sự ưu ái đặc biệt với một vài em nào đó. Hãy cố nhìn thấy những ưu điểm ẩn sâu trong mỗi em. Có thể chính các em cũng không biết mình có những ưu điểm ấy. Bạn hãy giúp em nhận ra, phát triển chúng thêm. 15. Hãy nhớ rằng trên lớp trẻ em cần phải cảm thấy hấp dẫn và thú vị. Chỉ có sự hấp dẫn mới làm các em tập trung chú ý được. 16. Khi tiếp xúc với phụ huynh học sinh, bạn cần nhớ rằng đối với họ đứa con là quý giá nhất trên đời. Vì thế, bạn hãy hết sức tế nhị, tránh đừng để phụ huynh bị tổn thương. 17. Đừng sợ xin lỗi học trò nếu thấy mình sai. Xin lỗi chỉ làm tăng uy tín của bạn trong mắt các em mà thôi. Khi các em mắc lỗi, bạn cũng đừng nóng nảy quá. 18. Hãy cố gắng sống hết mình với các em. Vui cùng vui, buồn cùng buồn. Đùa nghịch và dạy dỗ. Hãy kiềm chế khi các em nói dối và đánh nhau. Công bằng, kiên trì và trung thực là khẩu hiệu của bạn. 19. Đừng dạy học sinh quá tự tin – sau này chúng sẽ bị xa lánh; quá rụt rè – chúng sẽ bị coi thường; quá lắm lời – chúng sẽ không được ai chú ý đến; quá ít nói – chúng sẽ không được ai tính đến; quá cứng nhắc – chúng sẽ bị khước từ; quá tốt bụng – chúng sẽ bị bắt nạt. 20. Một lần nữa xin nhắc lại: Hãy kiềm chế, bình tĩnh, kiên trì và mềm mỏng. Xin kính chúc thầy cô mạnh khỏe, hạnh phúc và là một tấm gương phản chiếu thật tốt như 20 điều dành cho giáo viên chủ nhiệm lớp cũng như cuộc sống sự nghiệp này dành cho tất cả các em học sinh.
Tài liệu đính kèm: