Cõng chữ về biển

Cõng chữ về biển

Ngôi trường mà tôi giảng dạy là một dãy nhà nhỏ đơn sơ, màu vôi đã bạc màu theo sóng gió. Sân trường cũng là nơi đi về của những con tôm con cá mặn mùi muối biển. Nó không giống như những ngôi trường chúng tôi vẫn hình dung khi ngồi trên giảng đường đại học. Thoáng hụt hẫng, chạnh lòng Song , vẻ yên bình giản dị của miền quê và nét đáng yêu của những đứa trẻ như có sức hút chúng tôi đến kì lạ. Chúng tôi quyết định ở lại nơi đây để ươm những mầm non đầu tiên cho sự nghiệp của mình.

 Sau đó, tôi đựợc phân công phụ trách một lớp học khá đặc biệt, đó là lớp học tình thương với sĩ số vẻn vẹn ở con số 13. Đây là lớp học dành cho những em học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn do một dự án tài trợ của nhà nước hỗ trợ.

Cứ mỗi buổi trưa, khi những học sinh khác trở về là thầy trò tôi lại đến lớp. Nhiệm vụ của tôi là dạy cho các em những con chữ đầu tiên theo chương trình lớp 1. Buổi học đầu tiên khiến tôi sững sờ, học trò cao gần bằng cô giáo, thì ra các em đều ở lứa tuổi 13,14, đây là lần đầu tiên chúng được cắp sách đến lớp. Chúng tâm sự

 “ Việc chính của tụi em là đi biển, đánh cá thuê, chúng em ước ao

được biết chữ lắm nhưng khó quá , cô ạ.!”. . Mỗi câu chuyện của

chúng làm tôi thắt lại nỗi lòng, những cảnh đời bất hạnh

cứ tưởng chỉ có trong những câu chuyện cổ tích giờ đang hiện hữu

trước mắt tôi.

 

doc 7 trang Người đăng tranhiep1403 Lượt xem 1490Lượt tải 0 Download
Bạn đang xem tài liệu "Cõng chữ về biển", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
BIẾT CHỮ CHO CUỘC SỐNG TỐT ĐẸP HƠN
 Kí ức về ngày đầu tiên rời ghế trường sư phạm đến bây giờ vẫn còn lắng đọng trong tôi. Đó là hành trang khởi nghiệp của tôi, nó thật tinh khôi , giúp tôi vững lòng mỗi khi cuộc sống xao động chông chênh.
 Ngày ấy, tờ quyết định trên tay tôi điền tên một vùng đảo xa lạ khiến tôi vô cùng bỡ ngỡ, xao xuyến. Con thuyền lướt nhanh giữa sóng nước mênh mang xa thẳm đưa tôi đến một miền quê đầy cát trắng, nắng gió và vị mặn của muối biển. Những bứớc chân đầu tiên rụt rè , lạ lẫm, tâm trạng tôi bỗng thấy chơi vơi như lạc vào cõi hư vô xa vắng.
 Hình ảnh đầu tiên tôi cảm nhận được là những đứa trẻ ở miền quê này. Chúng khẳng khiu như những cây xương rồng trên cát, mái tóc, làn da sạm nắng, mặn mùi muối biển, cuộc sống của chúng là những tháng ngày rong ruổi theo những chuyến đi về của những con thuyền. Với chúng , cuộc sống hoàn toàn xa lạ với thế giới của những con chữ.Bọn trẻ nhìn chúng tôi với ánh mắt trong sáng, thân thiện. Ánh mắt ấy mới thôi thúc chúng tôi làm sao, tôi đọc đựơc ở đó những gì khẩn thiết nhất, và chúng tôi đã vững tâm ấm lại cõi lòng.
 Ngôi trường mà tôi giảng dạy là một dãy nhà nhỏ đơn sơ, màu vôi đã bạc màu theo sóng gió. Sân trường cũng là nơi đi về của những con tôm con cá mặn mùi muối biển. Nó không giống như những ngôi trường chúng tôi vẫn hình dung khi ngồi trên giảng đường đại học. Thoáng hụt hẫng, chạnh lòngSong , vẻ yên bình giản dị của miền quê và nét đáng yêu của những đứa trẻ như có sức hút chúng tôi đến kì lạ. Chúng tôi quyết định ở lại nơi đây để ươm những mầm non đầu tiên cho sự nghiệp của mình.
 Sau đó, tôi đựợc phân công phụ trách một lớp học khá đặc biệt, đó là lớp học tình thương với sĩ số vẻn vẹn ở con số 13. Đây là lớp học dành cho những em học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn do một dự án tài trợ của nhà nước hỗ trợ.
Cứ mỗi buổi trưa, khi những học sinh khác trở về là thầy trò tôi lại đến lớp. Nhiệm vụ của tôi là dạy cho các em những con chữ đầu tiên theo chương trình lớp 1. Buổi học đầu tiên khiến tôi sững sờ, học trò cao gần bằng cô giáo, thì ra các em đều ở lứa tuổi 13,14, đây là lần đầu tiên chúng được cắp sách đến lớp. Chúng tâm sự
 “ Việc chính của tụi em là đi biển, đánh cá thuê, chúng em ước ao
được biết chữ lắm nhưng khó quá , cô ạ..!”.. . Mỗi câu chuyện của 
chúng làm tôi thắt lại nỗi lòng, những cảnh đời bất hạnh 
cứ tưởng chỉ có trong những câu chuyện cổ tích giờ đang hiện hữu 
trước mắt tôi.
Bài học đầu tiên đến với lớp học của thầy trò tôi khá nhọc nhằn.
 Các em thực sự ngỡ ngàng với phấn trắng , bảng đen và những con chữ. 
 Vất vả lắm bọn trẻ mới bập bẹ đánh vần được những tiếng đầu tiên. Lúc ấy
 chúng mừng rỡ như vừa bắt được một báu vật , cả lớp đồng thanh đọc rộn ràng. Trong mỗi ánh mắt hiện lên niềm vui sướng dạt dào, ứơc mơ đựơc đánh thức những con chữ bí ẩn của các em đã thành hiện thực. Từ ngày ấy, cô trò chúng tôi cùng nhau khám phá những bài học lí thú, bọn trẻ thật ngoan, chúng đến lớp đều đặn và hào hứng lạ thường. Chúng túm tụm lại với nhau và chơi đố chữ, viết những con chữ, con số trên cát, tiếng cừời nói vỡ ra, hòa vào niềm hạnh phúc tuổi thơ.
 Niềm vui chưa trọn vẹn , lớp học đã có sự thay đổi bất thường, mỗi ngày cứ thưa dần không một lời giải thích .Sau đó tôi mới biết các em phải tạm nghỉ để theo thuyền đi đánh cá dài ngày vì đang vào mùa thu hoạch. Cuộc sống khó nhọc đã đè nặng trên đôi vai trẻ thơ, chúng vẫn phải tự lập mưu sinh đối mặt với cái nghèo, cái đói. Những hi vọng dự định trong tôi đã tắt dần, tôi thương và xót xa cho bọn trẻ nhưng vẫn chưa tìm ra lời giải đáp.
 Nhưng thật bất ngờ, khi con thuyền vừa cập bến là lúc bọn trẻ trở lại lớp học, chúng đến và đi theo mùa vụ, lớp học của chúng tôi dường như không có học kì.Có điều, dù thế nào cũng vẫn chung thủy với những con chữ , câu chuyện của chúng làm tôi xúc động ấm lòng biết bao “ Những ngày đi biển chúng em nhớ cô, nhớ lớp và bài học nhiều lắm, chúng em vẫn đọc những bài thơ cô dạy vào những lúc nghỉ tay, viết những con chữ trên mạn thuyền để nhớ bài học,cô đừng giận chúng em, lại chỉ chúng em học nghen cô!”
Tôi bỗng nhận ra rằng những con chữ đã đánh thức tâm hồn bọn trẻ , dù cuộc sống vẫn còn nhiều lo toan, nhọc nhằn nhưng sẽ không tách rời những bài học mà giờ đây chúng đã gắn bó như máu thịt.
 Bất giác, tôi chợt nghĩ đến những đồng nghiệp đi trước và thấm thía công lao của họ đã cõng những con chữ về miền đảo này. Mặt trận của chúng tôi lặng lẽ âm thầm nhưng gởi vào đó là bao trăn trở, vui buồn.Chúng tôi tự hào về những công việc của mình, khi thế giới trẻ thơ được say mê khám phá những chân trời bí ẩn, được thắp lên ngọn lửa của những khát khao cháy bỏng là lúc những người thầy hạnh phúc nhất, được ngắm nhìn những cây non của mình đâm chồi nảy lộc.
Nơi tôi đến biển vẫn hát , sóng vẫn dạt dào bài ca muôn thủa, những 
con tôm con cá vẫn đi về nhưng cuộc sống mọi người đã khởi sắc 
hơn nhiều. Bên ánh lửa hồng vang lên tiếng ê , a đọc bài của bọn trẻ ,
 lấp lánh nụ cười rạng rỡ của người dân, họ bắt đầu hi vọng đến một
 ngày mai cái chữ sẽ làm thay đổi cuộc đời con em mình.
Giờ đây, khi đã trở về thành phố, tôi vẫn kể cho học sinh của mình
về câu chuyện ngày ấy.Có thể có những khoảng cách về điều kiện sống, nhưng các em vẫn hiểu ra một điều đó là giá trị của những con chữ mà các em đang ngày đêm miệt mài khám phá thật thiêng liêng, vô giá, những con chữ ấy sẽ làm cho cuộc sống mọi người tốt đẹp hơn.
Những câu chuyện nhỏ rất bình dị, rất đời thường nhưng đã để lại cho các em niềm cảm mến sâu xa. Hy vọng rằng mỗi câu chuyện sẽ là một thông điệp nhắn nhủ các em hãy cố gắng vươn lên trong học tập , đến với những bến bờ tri thức để có một ngày mai tươi sáng.
 Câu chuyện của tôi, chuyện về một cô giáo trong những ngày chập chững khởi nghiệp cùng với những học trò nghèo thật bình lặng và giản dị. Song ở đó chất chứa bao tâm sự, khát vọng và cả niềm tự hào về sự nghiệp trồng người mà mình đã chọn.
Con đò ấy đưa tôi về với biển
Lặng lẽ chông chênh giữa nhọc nhằn
Cõng chữ cho em thơ trẻ lại
Thoáng đảo xa đẹp mãi một tấm lòng.
Tháng 4-2009
Đỗ Thị Tuyết Hoa
 ĐIỀU KÌ LẠ
Những con chữ xinh xinh Con chữ ấy-con thuyền
Gửi vào trang giấy trắng Tải biết bao đạo lí
Mở ra điều kì lạ Đánh thức trái tim em
Tận góc bể chân trời Lòng vị tha nhân hậu
Mỗi nét chứ thần tiên Em nâng niu nét chữ
Là tình yêu khát vọng Như chính cuộc đời mình
Của thầy cô, cha mẹ Dù nhọc nhằn gian khó
Ươm hạt giống tương lai Vẫn gắng một tấm lòng
Từng chữ rồi từng câu Cuộc sống sẽ nở hoa
Đến bến bờ tri thức Nụ cười càng thân thiện
Nuôi hoài bão ước mơ Tương lai lại sáng bừng
Bao em thơ khao khát Từ muôn vàn con chữ.
&!

Tài liệu đính kèm:

  • docNGU_VAN_6.doc